Khi
xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng
cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con
tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con
đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ.
Các con nói vui:
- Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
- Còn răng đâu mà ăn?!
- Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
- Còn răng đâu mà ăn?!
BÌNH :
"Lòng
mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào..." Bây giờ ai còn cha còn mẹ là
điều hạnh phúc nhất vì còn có cơ hội để đáp đền. Để khi cha mẹ mất rồi
một chút cơ hội cũng là không . Nhớ tiếc cả đời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét